Nếu là một du khách, hãy ngắm nhìn những con phố cổ về đêm. Để thấy bên cạnh ánh sáng rực rỡ của những cửa hàng, cửa hiệu trên phố phường, của những bước chân dạo chơi thanh thản, vẫn có những phận người chăm chỉ, cần mẫn, lặng lẽ mưu sinh.
Để thấy sự tương phản giữa sáng và tối, giữa chật chội và khang trang. Để thấy những ngõ phố cổ hẹp và sâu hút, thấp thoáng một bóng người đang bước vội vào cửa nhà. Du khách cũng có thể tìm đến những địa chỉ đậm sắc màu văn hóa, lịch sử, thưởng ngoạn một đêm ca trù để ngỡ mình quay về một thời xa xưa lắng đọng hồn dân tộc.
Hay thong thả dạo bước ngắm nhìn Ô Quan Chưởng trầm mặc về đêm để tự mình cảm nhận thế nào là “Hà Nội năm cửa ô”, hay ghé thăm những đền, chùa xưa cũ. Dõi theo bước chân du khách là những ánh nhìn thảnh thơi của những cư dân phố cổ đang bình lặng ngắm cuộc đời trôi qua trước mắt. Lúc ấy không còn là một Hà Nội đêm ồn ào, náo nhiệt, đông đúc, mà là một Hà Nội yên bình, thanh vắng và lặng lẽ.
Bước chân du khách cũng có thể lạc vào những cửa hàng nhộn nhịp bán buôn, ngắm nhìn, lựa chọn và tìm mua. Cạnh đó, những quán ăn đường phố đang rộn ràng mời gọi thưởng thức đặc sản ẩm thực Hà Nội. Giữa dòng người tấp nập ấy, Hà Nội về đêm hiện lên trong dáng vẻ giao thoa giữa cổ và kim, giữa truyền thống và hiện đại, giữa động và tĩnh.
Hà Nội để người ta nhớ, để người ta yêu bởi vì những nét khác biệt ấy. Để rồi xa Hà Nội, con người lãng du mường tượng lại những khoảnh khắc, phút giây đáng nhớ. Hà Nội cũng đầy bí ẩn và bao dung…